KHOẢNG CÁCH CỦA TRÁI TIM

KHOẢNG CÁCH CỦA TRÁI TIM

Ngôi nhà nhỏ vốn quen quen với những tiếng cười và tràn đầy hạnh phúc mỗi tối khi cả nhà quây quần bên nhau. Nhưng hôm nay giờ đây chìm trong bầu không khí nặng nề. Áp lực cuộc sống như những gánh nặng vô hình đè nặng lên vai đôi vợ chồng. Cơm áo gạo tiền, công việc, con cái... tất cả đan xen tạo nên bức tranh u ám che lấp đi tình yêu thương vốn có.

Tối nay, cuộc tranh cãi lại bùng nổ. Những lời trách móc, oán giận tuôn trào như dòng thác, xé tan đi sự bình yên vốn có. Giữa tiếng nức nở nghẹn ngào, người vợ kêu than kể lể về những lo toan, áp lực mà cô phải gánh chịu. Người chồng, với vẻ mặt căng thẳng, giận dữ, cố gắng hét thật to để giải bày về những trách nhiệm của mình.

Một bức tranh u ám được vẽ ra ... và như thế họ thay phiên nhau than phiền, kể lể, to tiếng với nhau cho đến khi không còn ai nghe thấy được gì ngoài tiếng kêu gào, hò hét và quát tháo


Một bài học quý giá mà cuộc sống dạy cho chúng ta là khi chúng ta cãi nhau, chúng ta thường cảm thấy mình đang cách xa nhau hơn bao giờ hết. Trong những giây phút ấy, trái tim của mỗi người rơi vào khoảng cách xa cách, và để cảm nhận được nhau, họ phải hét lên với âm lượng cao hơn. Cái giận dữ, cái tức giận, càng tăng lên, âm thanh của lời nói cũng càng vang dội.

Trái lại, trong những mối quan hệ mà tình yêu và sự hiểu biết thấu hiểu trỗi dậy, không cần phải nói nhiều. Bởi trái tim của mỗi người luôn gần kề nhau, và bằng cách kỳ diệu đó, họ có thể cảm nhận nhau mà không cần lời nói. Đủ yêu thương và lòng bao dung, con người thực sự trở nên gần gũi với nhau.

Nhận ra điều này, chúng ta thấu hiểu rằng âm lượng của lời nói không chỉ là về giọng điệu mà còn về khoảng cách từ trái tim này đến trái tim khác. Chỉ cần có đủ yêu thương và lòng bao dung, chúng ta có thể làm cho khoảng cách đó trở nên ngắn hơn, để chúng ta gần gũi hơn với nhau.


Đêm trôi qua nặng nề, từng tiếng thở dài như xé toạc màn đêm tĩnh mịch. Nằm trên giường, họ trằn trọc, suy ngẫm về cuộc tranh cãi vừa qua. Để rồi, họ nhận ra rằng, dù có bất cứ khó khăn nào, họ vẫn là một gia đình, vẫn nên là chỗ dựa vững chắc cho nhau.

Đâu đó trong cuộc đời, ta vẫn thường xuyên nhận ra những cuộc tranh cãi tương tự, để rồi ta hiểu rằng khoảng cách giữa họ không phải là về lời nói, mà là khoảng cách của trái tim. Lời nói có thể làm tổn thương nhau, nhưng chính sự xa cách trong tâm hồn mới là điều đáng sợ nhất.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến